- Cư dân mạng cực kì chú ý tới clip với cái tên “40 expressions” – 40 trạng thái cảm xúc được thể hiện bởi một cô gái châu Á rất xinh. Clip hiện đã có tới hơn 1 triệu lượt người truy cập trên Youtube và hơn 8000 comments.

Hiện con số này vẫn tăng nhanh không ngừng.

Đúng như cái tên, trong đoạn video dài hơn 2 phút này cô gái đã thể hiện một cách rất dễ thương tất cả 40 kiểu cảm xúc của con người trên gương mặt mình

Xin xắn bầu bĩnh, đôi mắt to tròn, mái tóc xoăn như một cô búp bê, “Bubzbeaty” – nickname cô gái sử dụng thực sự đã làm cư dân mạng bị thu hút.

Có rất nhiều người comments tỏ ra thích thú, khen cô gái cute, dễ thương, xinh xắn. Một số comments thì bảo cô bị điên. Một số khác chỉ đơn giản là thấy rất vui và ngộ nghĩnh khi xem clip này hay cuồng nhiệt hơn thì là chưa bao giờ họ nhìn thấy một cái gì sinh động và đáng yêu đến vậy.



Tuy nhiên, đây chỉ là clip gây chú ý nhất của cô gái này chứ không phải clip duy nhất mà cô up lên. Hàng chục cái clip khác với chủ đề hướng dẫn làm đẹp như “2 min cute everyday hairstyle”, “sexy smoking eyes”, “5 min Natural Curls: Girl Next Door Look”… đều rất thu hút pageviews và comments. Vẫn với gương mặt đó nhưng ở clip nào, cô ấy trông cũng thật sống động và xinh xắn.

Tìm theo các đường link website đăng trên Youtube thì hóa ra các clip này đều có xuất xứ từ một website tư vấn làm đẹp và bán quần áo thời trang online với cái tên “bubzbeauty.com”. Cái tên Bubbi cũng không phải là một cái tên xa lạ đối với những cô gái thích makeup và hay tìm hướng dẫn trên mạng. Vì Bubbi cũng đã post khá nhiều các clip hướng dẫn makeup lên Youtube.


Website của Bubbi


Thực chất, những clip này ngoài tính chất tư vấn, có lẽ nhằm mục đích PR cho website và công việc kinh doanh của chủ nhân của nó. Nhưng ai cũng phải thừa nhận PR cách này thì quả thật là rất thông minh và hấp dẫn.

Trên website này, các clip đều được đăng tải kèm những blog entries viết theo dạng tâm sự dễ thương hoặc trở thành minh họa trong những bài viết tư vấn về các mix đồ, make up…, ví dụ như “40 expressions” xuất hiện trong entry “Hello”,clip “5 min school makeup” thì minh họa cho bài viết “back to school makeup”…

Mặc dù website chỉ mới xuất hiện hơn một tháng (từ 3.8.2009 - đây là website mới của Bubzbeauty chứ không phải website đầu tiên) nhưng với sức lan truyền chóng mặt của các clip này trên mạng thì nó đã gây được sự chú ý quá sức tưởng tượng. Địa chỉ của “Bubzbeauty” trên Youtube, Twitter và Facebook đều có một lượng friends và fans cực lớn.

Ai cũng rất tò mò về cô gái xuất hiện trong tất cả các clip với cái nickname “Bubzbeauty” hay thường được gọi thân mật là “Bubbi”. Trên Facebook cá nhân của mình, cô gái để tên mình là “Lindy Tsang” – một cô gái gốc châu Á sinh năm 1986 và hiện đang sống tại Belfast, UK.

Thông tin về cô chỉ ngắn gọn như vậy, nhưng sức nóng của cái tên “Bubbi” và những clip được post bởi “Bubzbeauty” vẫn nóng lên hàng giờ.




- Rất nhiều cô nàng đã khiến đám con trai cùng tuổi mình phải "bái phục", không phải vì học giỏi, năng động mà vì khả năng... đốt tiền và chơi bời thành thần.

Từ trước tới nay, chuyện chơi bời phá gia chi tử luôn chỉ khoanh vùng trong phạm vi những công tử con nhà giàu, được cha mẹ chiều chuộng nên đâm ra hư hỏng. Thậm chí có nhiều phụ huynh còn khẳng định chắc như đinh đóng cột: "Sinh con trai làm gì cho khổ! Chúng nó chỉ biết đốt tiền của bố mẹ trong những thói ăn chơi sa đọa, đua xe, nghiện ngập... Thà sinh đứa con gái sau này tha hồ nhờ vả!". Nhưng hỡi ôi, với những tiểu thư chuyên "phá gia" và độ chơi còn gấp nhiều lần "phái mạnh", thì chưa kịp nhờ vả đã phải đi sau gánh hộ những cú phốt tày trời!

Từ tiểu thư thành... con nợ

Sinh ra trong một gia đình cơ bản, bố làm ngân hàng còn mẹ kinh doanh nội thất ô tô, Quỳnh Lan (sn1991) đã sớm được thừa hưởng cuộc sống sung túc, đầy đủ và được chiều chuộng vô điều kiện. Lớp 8, trong khi bạn cùng lớp đến trường bằng xe đạp thì Lan đã phóng Spacy vù vù. Lên lớp 10, phương tiện đi lại của tiểu thư Lan là Lx, Ps, Spacy và "em" Honda Civic bố mẹ để ở nhà, thích thì lại lấy chìa khóa lượn lờ khắp nơi. Số tiền tiêu vặt hàng tuần đều đặn là 5 triệu, chưa kể các khoản xin thêm như tiền học thêm các môn, tiền xăng phụ trội, tiền sinh nhật bạn...

Thế nhưng, ngần ấy vẫn chưa đủ với Lan. Đúng hơn là chưa đủ để lúc vui vẻ, tiểu thư lại "giăng" vài con lô, tối thứ 7 thì báo vài trận bóng "ngon lành". Là con gái nhưng Quỳnh Lan rất thích cờ bạc. Khởi đầu từ cậu người yêu hơn 3 tuổi, đang lấy hẳn một mạng bóng về nhà để "chọc" mỗi tối, Lan nhìn những con số di chuyển trên màn hình, rồi tiền luân chuyển mỗi ngày lên tới 100 triệu thì hoa cả mắt. Lần đầu cá độ bóng đá, theo sự chỉ dẫn của người yêu Lan kiếm được gần 10 triệu chỉ trong một tối. Nghĩ mình có "duyên" với quả bóng, lập tức tiểu thư lao vào "cày kéo" mặc dù cô không hề thiếu thốn như các con bạc khác. Mới chơi nhưng cô nàng đã sớm thành "con nghiện" cờ bạc.

Số tiền ăn từ các trận bóng cuối tuần khiến túi Lan lúc nào cũng rủng rỉnh. Nhưng đã "cờ" thì phải "bạc", thời gian may mắn ngắn ngủi qua đi nhường chỗ cho loạt thua liểng xiểng. Lúc ăn thì quen đánh to, giờ thua cũng quen nên có tối thứ 7, Lan "ra đi" gần 20 triệu. Dần dần, luật cờ bạc khắc nghiệt khiến cô nữ sinh thua đầm đìa. Lan bỏ học liên tục vì chán nản và để nghĩ cách xoay tiền. Kỳ thi đại học, chưa thi Lan cũng biết mình sẽ trượt thẳng cẳng vì ngoài tiền, cá độ thì trong đầu cô nàng chẳng có lấy 1 chữ. Ngay lúc đó, các mối quan hệ cầm đồ, cho vay nặng lãi bắt đầu "í ới".

Chỉ cần viết xong 3 tờ giấy, Lan đã có trong tay 20 triệu tiền họ, mỗi ngày trả 400 nghìn trong 50 ngày. Vay chỗ này nhưng lại đập chỗ khác, chỉ trong vòng 3 tháng, lần chơi vui vẻ đầu tiên đã "nâng cấp" thành số nợ gần... 100 triệu ở khắp nơi, nợ cả tiền bóng lẫn tiền vay họ, vay lãi. Không đủ khả năng trả nợ nhưng Lan vẫn rất "cứng giọng": "Chỉ khi nào "chết" hẳn mới báo ông bà già, còn bây giờ vẫn "ngóc đầu" được!". Cứ thế, nàng tiểu thư "ngóc đầu" bằng cách nhờ người này người khác vay lãi để đập vào chỗ nợ cũ, tối đến vẫn chăm chỉ "cày" bóng.

Cũng đang trong cảnh "nợ nần tung chảo" như Lan là Huyền "lady", một teen girl sinh năm 1990, nhà ở phố Đội Cấn. Không bập vào bóng bánh vì mê cờ bạc, mà vì tìm cách xoay tiền để trả cho thói chơi bời hoành tráng của cô nàng trong suốt 1 năm qua.

Chỉ tới khi sống trong sự nhục nhã của kẻ phải trốn nợ, tương lai tăm tối vì bỏ dở học hành, các cô bạn mới phần nào thấy ân hận...


Bố mẹ Huyền buôn bán quần áo sang các nước Đông Âu, nhà khả giả nhưng cũng không chiều con mù quáng. Tiền tiêu chỉ vừa đủ xài chứ không thể phung phí, nhưng với cô con gái thích ăn chơi, thích lên sàn uống rượu và xài đồ hiệu như "lady" thì "khó có thể chấp nhận được". Làm quen với một hội chỉ quen đốt tiền phá phách, Huyền sớm nhiễm luôn cuộc sống chỉ biết ăn chơi, hưởng thụ. Mỗi tối, thay vì ở nhà học hay giúp đỡ công việc của bố mẹ thì cô nàng đã quen nhún nhảy trên bar, "dạt" về ăn đêm ở những nơi tập trung dân chơi. Cảm giác được làm "người nhớn", được dàn trải các cuộc vui trong chất kích thích thôi thúc Huyền phải... kiếm ra tiền. Bố mẹ không cho ư? Chuyện nhỏ. Cô nàng chỉ cần "lồ vài con lam" là xong!

Lúc đầu chỉ là 10, 20 "điểm lô", ăn thua dưới 500k. Nhưng 500k thì chẳng thấm vào đâu so với quần áo mới, chi phí cho những cuộc vui chơi "mất người", và thế là phải "đánh thốc", phải "liều mới ăn nhiều". Hơn 2 lần trúng 100 điểm, tương đương với 2,3 triệu/lần khiến cô nàng sướng run người. Cứ thế, "sự nghiệp" ăn chơi của Huyền được "lót đường" bằng lô đề. Nhưng rốt cuộc, ngày vui vẫn ngắn chẳng tày gang.

Trúng thì ít mà thua thì cứ gấp đôi gấp ba, nhưng máu liều khiến Huyền "xuống tay" đánh lô còn "phũ" hơn cả con trai. Đi chơi mà thiếu tiền, cô nàng lại mạnh miệng "Ôi giời, bằng trăm điểm lô chứ mấy!" khiến bạn bè "kính nể" lắm. Có những hôm Huyền "lady" đánh hẳn 200-300 điểm lô, gần 6-7 triệu chỉ trong 1 tối. Tiền thắng không đủ trả tiền thua, chẳng còn cách nào khác ngoài con đường quen thuộc của những kẻ ham mê cờ bạc, Huyền đành phải làm quen với những kẻ cho vay họ, vay lãi. Chỉ trong 1 tháng, "lady" nổi tiếng "oánh lô" phũ đã nợ 65 triệu. Đến khi về khóc lóc thú nhận với bố mẹ thì số nợ được "làm tròn" thành... 80 triệu.

Những cái bẫy chờ sẵn

Đằng sau những phi vụ nợ nần của các teen girl "phá gia chi tử" luôn lấp ló hình bóng các tiệm cầm đồ, cho vay nặng lãi. Vốn rất khéo léo trong việc "chào đón" và cài bẫy các em teen mới chơi, họ hiểu rõ "thượng đế" của mình đang cần tiền thế nào, gia cảnh ra sao và khi nào thì "sắp đứt". Chỉ cần một cú điện thoại, những ông chủ bà chủ sẵn sàng chào đón "thượng đế" ngọt hơn cả mía lùi: "Em cần bao nhiêu, qua cửa hàng chị viết giấy cho rồi lấy tiền luôn".

P.H, một bà chủ làm cầm đồ chuyên cho vay lãi biết đâu là "khách hàng tiềm năng" trong đám teen girl mải chơi kia, nên bà lúc nào cũng ngọt xớt chị chị em em, thân thiết như "người trong nhà". Sự ngọt ngào cộng thêm tiền được lấy thật nhanh đã khiến các cô nàng đang quay cuồng xoay tiền như bắt được phao cứu sinh. Khách hàng của H lên tới chục teen girl, cô nào cũng được "chị H" nhận làm em kết nghĩa, sẵn sàng cho vay tiền với lãi cao, lấy họ thì "cắt phế" cắt cổ. Bà chủ này "chăm sóc" đám khách teen rất kỹ, cô nào đến vay tiền cũng đều vì cờ bạc, ăn chơi nên "chị H" không bao giờ quên điều tra gia cảnh, nhà cửa của các cô. Khi cần thì "tình chị em phai tàn", chủ nợ đến tận nhà gặp phụ huynh để "xử lý".

Tuy là con gái nhưng độ "phá gia chi tử" của những teen girl kiểu này không hề "kém cạnh" con trai. Nhiều bạn khiến bố mẹ phải đau đầu "mãn tính" vì thói ăn chơi, tiêu tiền và nợ nần, mang lại tiếng xấu cho gia đình cùng những khoản nợ không nhỏ. Chỉ tới khi sống trong sự nhục nhã của kẻ phải trốn nợ, tương lai tăm tối vì bỏ dở học hành, các cô bạn mới phần nào thấy ân hận.

Cô gái đang ngồi bỗng nhiên cúi gập người xuống, chống hai tay lên bàn và nhìn chồng tôi chăm chú. Trong khi đó, chiếc áo cổ rộng dường như không thể che khuất nổi bầu ngực căng tròn đang lấp ló bên trong chiếc áo con màu đỏ quyến rũ ấy.



Chồng tôi là giảng viên của một trường Đại học ở Hà Nội. Anh còn trẻ lại rất đào hoa nên bên cạnh anh vẫn không ít cô sinh viên theo đuổi. Tôi từng chứng kiến cảnh những cô sinh viên ăn mặc điệu đà, son phấn lòe loẹt đến nhà riêng của chúng tôi để nhờ "thầy" hướng dẫn làm báo cáo khoa học, khóa luận, luận văn...

Chồng tôi cũng giống như biết bao người đàn ông khác, mặc dù đã có vợ con nhưng đôi lúc, anh ấy cũng không thể thoát khỏi sự ám ảnh của những "bóng hồng" vây quanh mình. Tôi đã chứng kiến những ánh mắt tình tứ của một cô gái đến nhờ anh làm báo cáo khoa học. Cô bé ấy sau khi nhờ thầy giúp đỡ đã nán lại chuyện trò với gia đình chúng tôi. Cảm nhận đầu tiên của tôi về cô gái ấy là khá thông minh, nhanh nhẹn và rất sắc sảo. Đôi mắt, ánh nhìn của cô ấy như dò xét tôi qua từng câu chuyện xã giao, không đầu không cuối.

Tôi rất ngạc nhiên vì mật độ đến nhà Thầy của cô gái ấy ngày càng nhiều. Mỗi lần đến, cô ấy lại mặc một bộ cánh mới và đi đứng trông cũng tự nhiên hơn, chứ không bối rối, ngượng ngùng như lúc đầu nữa. Những lần trò hỏi bài Thầy, tôi thường bế con lên gác xem phim để chồng tôi có không gian riêng giảng giải, hướng dẫn cho sinh viên của mình. Có những lúc tôi rất khó chịu vì cô sinh viên ấy khi thì mặc chiếc váy mỏng tang, khi thì váy ngắn cũn cỡn và lúc khi mặc chiếc áo hở hơn hai phần ba bầu ngực đến nhà Thầy giáo. Tôi không có tư cách gì để nhắc nhở cô gái ấy nhưng tôi tỏ vẻ khó chịu và nói với chồng nên góp ý với cô gái ấy nên ăn mặc chỉn chu hơn khi đến nhà mình.



Một hôm, tôi đang chơi với con trai trên gác. Thằng bé bảo khát nước nên tôi vội vàng xuống nhà lấy nước cho con. Đi qua phòng làm việc của anh, tôi lén nhìn qua khe cửa, thấy cô gái đang ngồi bỗng nhiên cúi gập người xuống, chống hai tay lên bàn và nhìn chồng tôi chăm chú, trong khi đó, chiếc áo cổ rộng dường như không thể che khuất nổi bầu ngực căng tròn đang lấp ló bên trong chiếc áo con màu đỏ quyến rũ ấy. Tôi lồng lộn bước vào, cô gái ấy vội vàng ngồi thẳng dậy, còn chồng tôi thì đỏ mặt tía tai khi biết tôi đã chứng kiến cảnh tượng gai mắt ấy từ nãy đến giờ.

Từ độ ấy, cô gái không còn đến nhà chúng tôi nữa, nhưng ngược lại, giờ làm việc của chồng tôi lại thường bắt đầu sớm hơn và kết thúc muộn hơn thường ngày. Cứ 6 giờ sáng, tôi đã thấy anh ra khỏi nhà và cho đến 8,9 giờ tối, anh mới mệt mỏi lê về phòng. Tôi có dò hỏi thì anh bảo: "Em không biết thời gian này sinh viên đang thi cuối kì à? Anh phải đến sớm để kiểm tra danh sách sinh viên, đánh số báo danh, coi thi rồi tối về phải tranh thủ chấm bài nữa chứ?". Nghe chồng bảo vậy, tôi lại hì hục pha nước cam cho anh, quan tâm, chăm sóc anh chu đáo hơn.... nhưng trong thâm tâm, tôi vẫn nghi ngờ sự chung thủy của chồng mình và nhận thấy một số thay đổi khang khác trong con người anh...

Cho đến một ngày, tôi không đưa con đi nhà trẻ mà lại chở con về nhà ông bà nội chơi. Đang chuẩn bị rẽ vào một con ngõ khác thì bất giác, tôi nhìn thấy chiếc xe của chồng đang dựng ở quán phở bên đường. Vì tò mò nên tôi đưa con vào một quán ăn ở bên đường để tiện theo dõi. Một lúc sau, tôi nhìn thấy chồng tôi đi cùng cô gái thường ăn mặc hở hang đến nhà riêng gặp Thầy đi ra rất tình tứ. Cô ấy leo lên xe và ôm chặt lấy anh, gục đầu lên vai anh như những đôi tình nhân mới yêu nhau vậy!



Giận dữ, thất vọng, tổn thương vì bị chồng phản bội, tôi định phi xe lên để bắt quả tang chồng mình lúc ấy và cũng là để cho cô gái kia một bài học. Nhưng rồi, tôi đã không làm điều ấy mà phóng xe thật nhanh để vượt qua xe anh ấy. Và tôi biết, chỉ cần nhìn thấy tôi dửng dưng chở con đi trước mặt thì ông chồng quý hóa của tôi cũng hiểu được điều gì đã, đang và sẽ xảy ra...

Tối hôm ấy, anh về sớm. Tôi không nói năng với chồng bất cứ một câu gì. Có lẽ, dù không nhìn vào mặt tôi nhưng anh ấy cũng biết được tôi đã khóc lóc, đau khổ và thất vọng như thế nào? Anh lặng lẽ ngồi đối diện, mặt cúi gằm xuống, lí nhí: "Hân à! Anh xin lỗi... Anh đã phụ tấm lòng và sự tin yêu của em... Anh hứa!..."



Anh chưa kịp nói hết câu thì chuông cửa kêu inh ỏi. Tôi lẳng lặng ra mở cửa... Nhưng, tôi ngạc nhiên đến ngỡ ngàng.... Cô gái ấy vẫn còn mặt mũi để đến đây sao? Tôi như điên lên, giận dữ, hét to: "Cô biến đi! Đồ đĩ điếm! Mới tí tuổi đã làm đĩ khắp thiên hạ rồi là sao? Cô định giở trò gì nữa đây?"... Nhưng, kì lạ thay! Cô ta không những không xấu hổ mà mặt còn trơ ra: "Tôi muốn bà mở cửa cho tôi vào. Tôi muốn ba mặt một lời, nói chuyện rõ ràng, sòng phẳng với nhau luôn"...

Cô biến đi! - Tôi hét lên trong sự giận giữ. Đóng sầm cửa lại, tôi lao vào phòng riêng của vợ chồng khóc nức nở. Nhìn đứa con thơ ú ớ gọi mẹ, tôi chỉ biết ôm con vào lòng, khóc thương cho chính bản thân mình, cho đứa con mới được hơn hai tuổi...

Cô gái ấy là người không có một chút lòng tự trọng, sĩ diện hay một tí liêm sỉ nào. Ngày hôm sau, cô gái ấy lại đứng trước cổng nhà, đợi tôi đi làm về để "vào nói chuyện". Tôi chưa kịp đẩy cô ấy ra thì cô ta đã tắt máy, lao thẳng vào nhà vợ chồng tôi ngồi chễm chệ như thách thức. Một lúc sau, chồng tôi về.

-Anh Tân! Anh nói gì đi chứ? Anh có nhớ những lời anh đã hứa với em không?

- Tốt nhất là cô biến ra khỏi nhà tôi đi!- Chồng tôi giận giữ quát.

- Cái gì? Biến ra khỏi nhà này á? Biết đâu, sau này nó lại của vợ chồng mình? Anh phải giải quyết nhanh chóng đi, em không đợi được lâu hơn nữa đâu!

-Giải quyết cái con khỉ gì? Cô về đi! Để cho gia đình tôi yên, được không?

-Không được thì đã sao nào? Anh bảo "Sẽ bỏ vợ để lấy em" cơ mà! Sao anh nhanh quên vậy? Thế bào thai trong bụng em, anh định làm sao với nó đây? Nó là máu mủ ruột rà với con anh đấy... Từng câu, từng chữ của cô ta như những nhát dao sắc lẹm cứa vào tim tôi...

Vậy là, tôi đã hiểu... hiểu hết rồi Tân à! - Tôi hét lên trong sự đau đớn đến tột đỉnh.

-Anh chọn đi! Một là tôi, hai là can a xít 3 lít tạt thẳng vào gia đình anh? Ở đời, không ai cho không ai cái gì cả đâu! Anh đã làm thì anh phải có trách nhiệm với bản thân mình chứ?...

***


Tôi tỉnh dậy trong trạng thái đang phải truyền nước. Dù thể xác có đau đớn như thế nào thì cũng không thể diễn tả hết nỗi đau tâm hồn đang giằng xé, đay nghiến và đày đọa tôi như lúc này!


Dù anh ấy cố gắng vá víu, cố gắng yêu thương, quan tâm và toàn vẹn lo cho gia đình thì tôi cũng khó có thể tha thứ cho những lỗi lầm của anh ấy được...!


Có sống hết cuộc đời này thì nỗi đau ấy cũng không thể lành nguyên trong tâm hồn tôi! Dù anh ấy cố gắng vá víu, cố gắng yêu thương, quan tâm và toàn vẹn lo cho gia đình thì tôi cũng khó có thể tha thứ cho những lỗi lầm của anh ấy được...! Tôi đau... đau lắm, anh biết không anh?

Một số phiên bản của Kim Bình Mai vẫn bị coi là phim khiêu dâm, vì có quá nhiều cảnh “XXX”. Bản thân cuốn tiểu thuyết cùng tên của nhà văn Vương Thế Trinh (đời nhà Minh) – một trong bốn tiểu thuyết cổ điển hay nhất của Trung Quốc – cũng nổi tiếng vì chứa đựng những chi tiết miêu tả tình dục một cách tỉ mỉ. Tuy nhiên đạo diễn Văn Kỳ (Qian Wen-qi) đã làm lại bộ phim này và sẽ công chiếu trong thời gian tới. Ông cũng sẽ tổ chức một buổi triển lãm những bức ảnh trong phim.



Bộ phim có sự góp mặt của một số người đẹp đất nước hoa anh đào như Uehara Kaera, Wakana Light, Zaochuan Seto, bên cạnh các diễn viên của Trung Quốc như Lâm Vĩ Kiện (Lin Weij), Từ Thiểu Cường (Xu Shaoqiang),… Trong nhiều cảnh phim, các diễn viên cũng phải “hy sinh” để đóng cảnh khỏa thân.
Vì link xem trực tuyến tạm thời xem hơi chậm nên các bạn download về xem trong lúc chờ cập nhật link mới nhé. Update ngày 16-6-2009. Tất cả link không cần pass. Copy link dán vào trình duyệt và enter.

Tập 1:
http://ifile.it/10n52mt
http://ifile.it/g81udml
http://ifile.it/l3kywrm
http://ifile.it/o0tcm3e

Hoặc
http://www.megaupload.com/?d=STKGB47W
http://www.megaupload.com/?d=X16J4KVV
http://www.megaupload.com/?d=S0XIZD2X
http://www.megaupload.com/?d=UWOLLM0L

Tập 2:
http://ifile.it/cvo42lq
http://ifile.it/pvuzoq1
http://ifile.it/n3wjm7f
http://ifile.it/qxtzw15

Hoặc
http://www.mediafire.com/?ubsomi9aywg
http://www.mediafire.com/?nxmdyzwyhjg
http://www.mediafire.com/?mddjjyjm1mm
http://www.mediafire.com/?1wtl3e3lydh

Hoặc
http://www.zshare.net/video/11888752d532d5f6/
http://www.zshare.net/video/11888797910f7d69/
http://www.zshare.net/video/1188886382a8b084/
http://www.zshare.net/video/118888439bf0d289/

Tập 3:
http://ifile.it/b21jtoi
http://ifile.it/6d34u8m
http://ifile.it/xwctdmk
http://ifile.it/6o951e3

Hoặc
http://www.mediafire.com/?xidmhhcjny1
http://www.mediafire.com/?ye219cdswcs
http://www.mediafire.com/?nkdmzwdzmkj
http://www.mediafire.com/?qmjsy1kmmgt

Hoặc
http://www.zshare.net/video/110425019f108103/
http://www.zshare.net/video/110423940747d9e6/
http://www.zshare.net/video/1106466296763a15/
http://www.zshare.net/video/11043047a677fd5e/

Tập 4:
http://www.mediafire.com/?zfxfgd399xz
http://www.mediafire.com/?gcd19v3mzgj
http://www.mediafire.com/?wd2pi3uddg3
http://www.mediafire.com/?i9gmy2dgl9c

Hoặc
http://www.zshare.net/video/11142992bd4e7c71/
http://www.zshare.net/video/111362961313d544/
http://www.zshare.net/video/11142565f60ab4f1/
http://www.zshare.net/video/111426742d3d5769/

Hoặc
http://rapidshare.com/files/110630009/kim_binh_mai_4_chunk_1.wmv
http://rapidshare.com/files/110630014/kim_binh_mai_4_chunk_2.wmv
http://rapidshare.com/files/110630021/kim_binh_mai_4_chunk_3.wmv
http://rapidshare.com/files/110630051/kim_binh_mai_4_chunk_4.wmv

Tập 5:
http://ifile.it/hgxlwbf
http://ifile.it/5zfw82i
http://ifile.it/fq74rlg
http://ifile.it/a71mwbf

Mirrio Link Siêu Tốc
http://www.mediafire.com/?p9cyh3dy3ly
http://www.mediafire.com/?0gxj9ws2yad
http://www.mediafire.com/?exgjd3ylyxs
http://www.mediafire.com/?swj9dx3×3lg

Mirro Download Or 0nline
http://www.zshare.net/video/11377872a28c4c1d/
http://www.zshare.net/video/11378403a6727ebf/
http://www.zshare.net/video/11384521aacf048d/
http://www.zshare.net/video/113777399c5801ab/

Mirrio
http://rapidshare.com/files/111824070/kim_binh_mai_tap_5_chunk_1.wmv
http://rapidshare.com/files/111824110/kim_binh_mai_tap_5_chunk_2.wmv
http://rapidshare.com/files/111824134/kim_binh_mai_tap_5_chunk_3.wmv
http://rapidshare.com/files/111824186/kim_binh_mai_tap_5_chunk_4.wmv

- Hầu hết các cô PG xinh đẹp đều chỉ xác định “đi làm cho vui, chứ đi học là chính”, nhưng cũng có những trường hợp trượt dốc vì sự hấp dẫn của đồng tiền.

Dù đã có trong tay cả nghìn hồ sơ của các PG, người mẫu, nhưng hàng ngày cô quản lý Ánh vẫn nhận thêm hàng trăm hồ sơ khác với lời nhắn kèm “Ưu tiên gọi em trước chị nhé”.



Cần khẳng định rằng PG là một nghề rất chính đáng. Trải nghiệm làm PG với rất nhiều bạn trẻ là “quãng thời gian đáng tự hào”… bởi vì khi đó họ đã tự mình kiếm được tiền trang trải những chi phí sinh hoạt khi còn đi học. Nghề hoàn toàn không xấu, chỉ có điều chính một bộ phận PG đang tự hạ thấp giá trị nghề.

Chuyện của PG

Nếu cách đây vài năm, một ca đứng ở triển lãm xe hơi rao giá 500.000 đồng vẫn khó kiếm người mẫu, thì giờ chỉ cần 300.000 đồng là đã có vô số lời xin làm”, một thủ lĩnh PG tâm sự. “Nhiều người sẵn sàng làm ít tiền hoặc thậm chí là không công một vài lần để sau đó được quản lý ưu tiên khi có khách yêu cầu”.

Là sinh viên đại học KHXH&NV TPHCM, trong năm đầu tiên, do chương trình học không nặng, Huỳnh Thảo thường xuyên có thời gian “đi quầy”. Sang đến năm thứ 3 thì Thảo buộc phải từ chối nhiều cuộc điện thoại của quản lý để chuyên tâm vào việc học hơn, nhưng điều đó đồng nghĩa với việc bạn không còn được dư dả mua sắm nữa. Thêm vào đó, cô quản lý của Thảo cũng không còn mặn mà gọi điện sau nhiều lần chưng hửng. Nhớ nghề, Huỳnh Thảo lại xin đi làm, dù rằng bây giờ “kèo thơm” không còn đến tay. Thảo bắt đầu chấp nhận những “kèo cùi bắp” (hợp đồng thù lao ít), sẵn sàng nhận những cuộc gọi đột xuất để thay thế cho một cô PG nào đó bỏ dở hợp đồng… Không ít lần, Thảo đã phải bỏ học, bỏ cả buổi thi để đi làm PG vì sợ “mất lòng chị quản lý”.



“Có những lúc em chỉ để treo trên Yahoo Messenger của mình dòng status “Cần PG đi dự tiệc, không hề có phí”. Nhưng cũng rất nhiều bạn liên tục chat, nhắn tin hoặc gọi điện xin một chân. Bởi dù không có tiền, nhưng ở bữa tiệc đó, họ có thể sẽ làm quen được thêm khách hàng sau này. Nhiều cô người mẫu cũng nhờ thế mà trở thành PG ruột của một số hãng có thương hiệu lớn”, Ánh kể.

Quay lại với chuyện của Thảo, nếu như những ngày đầu, cô nàng được coi là PG cưng của người quản lý, thì bây giờ trong giới, Thảo đang đứng ở hạng 2, hạng 3. Nghĩa là, thù lao không trực tiếp do quản lý trả cho cô, mà Thảo sẽ nhận thù lao từ một PG mướn Thảo đứng thế chân hay một người mẫu nào đó bận đột xuất… Khái niệm “cắt phế” trong thế giới PG rất rõ ràng. Chẳng hạn một “kèo thơm” khách hàng ra giá 600.000 đồng cho mỗi suất đứng, qua tay đơn vị cung cấp đến PG chỉ còn khoảng 400.000, nhưng nếu PG đó rủ thêm bạn cùng đi thì cũng sẽ giữ lại của cô bạn 50.000-100.000 đồng…


Hầu hết các cô PG xinh đẹp đều chỉ xác định “đi làm cho vui, chứ đi học là chính”...


“Mối quan hệ này là quan hệ đôi bên cùng có lợi, tôi được thêm tiền, anh có việc làm, chấp nhận thì làm không chấp nhận thì thôi, tôi chuyển cho người khác”, Thảo thừa nhận. “Nhưng điều làm mình sốc khi mới vào nghề là chẳng ai giấu giếm gì về tiền phế cả. Họ rút lại tiền phế ngay trước mặt mình dù những cuộc chuyện trò trước đó thân mật như thể 2 chị em. Mặt trái này của nghề này là điều khiến em không còn nghĩ nó là công việc vô tư nữa”.

“Có một điều mà hầu hết các PG đều vui vẻ chấp nhận là họ sẵn sàng mặc bất cứ thứ gì mà khách hàng yêu cầu, miễn là không hở hang quá, cũng có cô tỏ ra dao động ban đầu nhưng hầu hết sau đó đều quen với chuyện đó… Thực tế là đa phần các cô PG đều sở hữu thân hình đẹp và họ cũng muốn thể hiện những nét đẹp của mình trước đám đông”, quản lý Ánh nói tiếp.



Kim Anh, bạn cùng “chinh chiến” của Thảo, cũng là sinh viên đại học KHXH&NV TPHCM cũng là người như thế. Cô cho rằng đó là một đặc trưng của nghề. “Mình mặc trang phục là do khách hàng yêu cầu. Trang phục của PG phải bắt mắt thì mới kéo được khách tham quan đến quầy. Mình đâu có làm điều gì khác quá khêu gợi đáng để chê trách đâu”.

Thái độ của Kim Anh được coi là “chuyên nghiệp” và được nhiều đồng nghiệp ủng hộ. Nhưng với chính bạn trai cũ của cô thì không như vậy.

“Lần đó, em đi triển lãm cho hãng điện tử L., mọi người đều biết, trang phục PG của hãng này thường có màu đỏ với một chiếc áo quây bó sát ngực để lộ vai trần và eo, bên dưới là jupe ngắn và một đôi bốt cao cổ. Bọn em được phân công đứng từ ngoài cửa triển lãm, nghĩa là giữa ngã tư, cho đến trong quầy… và mọi người đều làm tốt phần việc của mình. Bởi theo hợp đồng, làm tốt sẽ có thưởng sau triển lãm, còn mắc lỗi sẽ bị trừ thù lao”.

“Không phải đứng ngoài đường với bộ trang phục đó, em được chọn đứng cạnh sản phẩm. MC hôm đó là một anh từ bên hãng, giới thiệu về dàn Karaoke, anh này vừa nói vừa hát và lôi em lên nhảy phụ họa. Em hoàn toàn có thể chỉ đứng nhún nhảy và cười một chút, nhưng em đã không làm thế, các động tác nhảy có lẽ hơi bốc quá và hơi gần gũi quá với MC. Mặc dù em biết lúc đó bạn trai em đang đứng dưới chờ đón em về, nhưng khoản tiền thưởng kia là điều thôi thúc em làm tốt phần việc của mình. Bạn trai em bỏ về và nhắn tin để em tự bắt taxi”, Kim Anh kể.

Chân dài vấp ngã

Trong vô vàn những hợp đồng cần đến PG, những hợp đồng khiến các cô e dè nhất diễn ra ở quán bia và quán bar. Ngặt một nỗi, các hãng bia, rượu, thuốc lá thường trả thù lao rất cao.

“Thực ra thì đi bar cũng chẳng có gì là ghê gớm vì nhiệm vụ của mình chỉ là đến đó trong bộ quần áo của sản phẩm và thỉnh thoảng mời khách hàng dùng thử. Tất nhiên, cũng có các rủi ro được tính đến nhưng đi kèm PG thường sẽ có thêm các helper (người giúp đỡ, thường là nam giới với vai trò bảo vệ) của công ty cung cấp PG”, Hoàn, một quản lý PG vẫn còn rất trẻ ở Sài thành, khẳng định.


Nhưng cũng có những trường hợp trượt dốc vì sự hấp dẫn của đồng tiền...


Rủi ro ở đây chính là những hành xử từ phía khách tại quán bar, quán bia. Hầu hết những người ở đó đều đã chuếnh choáng hơi men. Đến ngôn ngữ đôi khi họ còn không kiểm soát nổi huống hồ là hành động chân tay trước những cô gái chân dài mặc minijupe.

“Về mặt công ty, bọn em đảm bảo PG sẽ được bảo vệ. Nhưng việc PG có trượt ngã hay không ở những điểm như thế phụ thuộc vào bản lĩnh của họ. Bọn em đảm bảo trong giờ làm việc sẽ không có chuyện gì xảy ra với các cô gái. Nhưng ngoài giờ làm việc, bọn em đâu có quyền gì để can thiệp vào những cuộc hẹn riêng tư nào đó của họ”, Hoàn tiếp…



Chỉ có một số ít, rất ít, các PG trượt ngã như trường hợp của Vy. Sinh năm 1986, Vy xinh, tuy học hành không thuộc diện giỏi giang nhưng Vy sớm biết cách kiếm tiền nhờ nghề PG. Vy thường xuyên nhận lời tham dự những bữa tiệc, những triển lãm lớn vì cô biết rằng ở những nơi như thế, cô có thêm rất nhiều mối quan hệ với những đại gia.

Khi bạn bè phải đi dạy thêm, đi phát tờ rơi để sống quãng đời sinh viên thì cũng là lúc Vy được xe đưa đón và luôn xuất hiện trong những bộ trang phục đẹp lộng lẫy. Chỉ có những người bạn thân mới biết Vy đã trở thành bồ của một sếp hãng điện tử S, mặc dù ông này đã có vợ. Ông này mua nhà, mua xe và chu cấp tiền cho Vy hàng tháng.

Vài tháng một lần, bạn bè lại thấy Vy đeo cặp kính đen che toàn bộ phần mặt trên. Nguyên do là bởi ở đó là những vết bầm tím vì bị vợ của ông sếp kia đánh ghen.

“Em hỏi nó: “Sao mày phải sống như thế Vy ơi” nó trả lời: ‘Không thì tao biết làm gì bây giờ’”, Ánh, chính là bạn của Vy, kể.

- Sau một thời gian học đòi, tuy mới thuộc loại "nửa mùa" nhưng các xì tin đã rất tự hào đi ra đường, nghiễm nhiên coi mình là "play dân" chính hiệu.

Đã từ lâu, "dân chơi" trở thành một khái niệm có sức thu hút mạnh mẽ đối với teen. Thế giới của các anh chị chỉ hơn mình 1 vài tuổi đầy bóng bẩy, đồ hiệu đắp đầy người và ngồi trên những con xe 4 bánh tiền tỉ, vui chơi ở những nơi đốt tiền đã biến thành giấc mơ của không ít tuổi teen mới lớn. Khi chưa đủ "tuổi" để biến giấc mơ thành hiện thực, nhiều xì tin bèn tập cho mình một số "đức tính" mà họ cho là "chỉ dân chơi mới có" như vênh váo, chảnh chọe và hay đòi hỏi. Sau một thời gian học đòi, tuy mới thuộc loại "nửa mùa" nhưng các xì tin đã rất tự hào đi ra đường, nghiễm nhiên coi mình là "play dân" chính hiệu.



P "mi nhon" là cô nữ sinh lớp 11 mới chuyển lên Hà Nội được 1 năm nay. Lên Hà Nội, P được bố mẹ thuê cho căn nhà phố cổ, ở cùng 1 bà chị họ. Ngay cạnh phòng P là nơi tụ tập của vài cô gái hơn P vài tuổi, làm nghề gì không rõ nhưng ai cũng có vẻ rất giàu, tay cầm điện thoại chục triệu, đồ trên người toàn hàng hiệu và tối tối, không 4 bánh đưa rước thì cũng PS, LX tấp nập đầu ngõ. Cô nào cô ấy đều xinh lấp lánh, lúc nào cũng tỏ ra sang trọng và quý phái (mặc dù ở nhà thuê!?). Lóa mắt trước cuộc sống của những dân chơi, P tìm cách làm quen với các chị và bắt đầu học ở trường thì ít, mà học đòi để làm dân chơi thì nhiều.

Tuy chưa có nhiều tiền để "sánh" với các chị, nhưng P cũng đã tập cho mình cách sống hoang phí, ăn uống phải như "tiểu thư" để khẳng định "đẳng cấp". Điển hình là những lần đi ăn cùng bạn, P cầm menu rồi gọi đủ các món, nhưng đem đồ ăn ra thì cô nàng chỉ gẩy đũa vài cái rồi phán "Đồ ở đây sao sao ý. Ăn chẳng vừa miệng tí nào!". Lâu dần, đi ăn gọi bừa phứa đã trở thành thói quen, và P tỏ ra rất... tự hào vì thói quen theo cô là "sang chảnh" đó. P nói mình cực kỳ dị ứng với những ai gọi ra mà... ăn hết sạch sành sanh, bởi như vậy trông rất "quê", chẳng lịch sự tẹo nào. Ăn là phải nhỏ nhẹ, ăn ít và nhất định phải... để thừa, thừa càng nhiều càng tốt (!?).

Không những gọi bừa phứa rồi bỏ thừa, P còn học luôn thói quen từ chối ăn quán vỉa hè, dù quán đó có ngon thế nào chăng nữa. Điểm đến của cô nàng là những nơi sang trọng, đẹp đẽ, nhiều "dân chơi" vì như thế mới "xứng tầm". Có hôm thèm ăn cháo sườn chết đi được, nhưng P vẫn phải chảnh với bạn rồi kéo nhau đi ăn sushi. Tiền thì xót, nhưng đã trót làm "dân chơi", P đành nhịn hết những món vỉa hè ngon nổi tiếng, vào quán xịn thì gọi ra rồi gẩy gẩy vài phát, bụng cứ đói meo để rồi tối về... ăn mỳ tôm bù lại. Hành hạ cái dạ dày của mình là một thói quen thật điên rồ, nhưng vẫn còn đang trong giai đoạn học đòi, nên P đành tự an ủi "dân chơi sợ gì mưa rơi"!!

Cũng mới tập tọe làm dân chơi là Tuấn Mèo, sn1991 nhà ở Quán Thánh. Ngày trước, Tuấn là người hòa đồng, hay giúp đỡ bạn bè nên ai cũng yêu quý. Nhưng chỉ sau một mùa hè "lột xác", làm quen được các anh "dân chơi" lớn tuổi, teen boy này quyết tâm nâng cấp mình lên "level" mới. Cái mác dân chơi tuy chẳng đem lại lợi lộc gì, nhưng được đến những nơi sành điệu cùng đám đàn anh kia cũng đủ để Tuấn "tự sướng".



Khi chưa làm "dân chơi", cậu thường lang thang với bạn bè ở hồng trà Trần Phú, Nhà Thờ, những quán đậm chất teen và tối thứ 7 tụ tập vui vẻ trên Jam. Nhưng giờ thì đừng hòng rủ "dân chơi" Tuấn đến những chỗ đó. Đã vào quán là phải cafe có sisha sành điệu, nhiều dân chơi, nhiều "anh tài", đi ăn thì khách sạn 5 sao. Nghiễm nhiên đã là dân chơi thì không có chuyện đi xe số, Tuấn "cò quay" bằng được chiếc SH của bố để mỗi lần đi cùng đàn anh thì cũng "mát" cái mặt.

Bệnh học đòi nặng đến mức đi đâu Tuấn cũng hỏi "Đến chỗ nào đấy, có nhiều... dân chơi không?", chỗ nào chỉ có "dân thường", cafe bình thường là Tuấn lắc đầu quầy quậy. Những tối thứ 7 vui vẻ trên bar dành cho teen đã thay bằng sàn, bar của người lớn, nghe nói để kết thúc "khóa học" dân chơi, giờ Tuấn đã bập vào thuốc lắc, ra đường thì phì phèo thuốc lá cho "đúng kiểu".

Không có định nghĩa chính xác cho khái niệm dân chơi. Và cũng chẳng có "lớp học" nào đào tạo ra những dân chơi đích thực như teen vẫn đang "vào rừng mơ bắt con tưởng bở" kia. Tất cả những thói học đòi mà một vài xì tin đang theo đuổi chỉ đem lại tiếng "dân chơi nửa mùa", thậm chí còn đem lại những bài học đắt giá mà khi tỉnh ra, teen lại ước gì giá như mình chỉ là... "dân thường"!

Với Hà "lì", một teen girl học trường PĐP thì dân chơi phải là những đàn chị máu mặt, có nhiều "em út" kính nể, đi tới đâu cũng được "đàn em" chào đón. Có gương mặt đanh đá, Hà nghĩ mình rất có "tướng" làm đàn chị, và để được như thế thì phải học... chửi bậy, học cách lên mặt vênh váo với người khác. Hà cũng tự đặt cho mình biệt danh Hà "lì" để thể hiện ước muốn làm đàn chị "dân chơi" với các em khối 10, 11.

Ai đã từng gặp cô nàng này ngoài đường thì đều phát hãi vì cái miệng xinh xắn của Hà luôn phát ra đủ loại "thức ngon của lạ", chuyện gì Hà cũng chửi được, và chửi rất ngoa. Là con gái mà Hà không từ chỗ nào, kể cả trong lớp lẫn... đi chùa, ra chỗ đông người cô nàng lại càng chửi tợn. Tuy chỉ to mồm chửi chứ trong tâm cũng không có gì, thậm chí còn nhút nhát. Thế nên hậu quả cho thói nói to chửi nhiều là một lần ra gội đầu ở quán gần nhà, Hà lớn tiếng chửi chị khách đi qua vô tình va tay vào người. Thấy mặt người ta hiền lành, cô nàng văng luôn "sơn hào" và gằn giọng: "Đ.m..., mù à?". Chưa kịp quay mặt lại thì nguyên một quả... guốc bay thẳng vào mặt "đàn chị" nửa mùa.

Hóa ra chị khách trông cực kỳ bình thường kia lại là dân buôn bán lâu năm ở chợ Long Biên. Sợ ăn đòn tiếp, Hà cuống quýt xin lỗi và... té thẳng khỏi hàng gội đầu. Những ngày sau, quanh khu nhà Hà liên tục xôn xao câu chuyện về một "dân chơi xì tin" láo toét, chưa kịp lên mặt với đàn em thì đã bị một bài học vừa đắt, vừa đau về thói lố lăng "dân thường" với "dân chơi'!













































Followers

Video Post