Trả giá…!

Người đăng: Miss Teen Chủ Nhật, 27 tháng 12, 2009

Những lời nói của bác sỹ cứ oang oang mồn một trong trí nhớ, Yến muốn chạy trốn, muốn quên tất cả… Cô đã được và mất gì trong tình yêu khi vừa bước vào tuổi mười chín?


Bước vào tuổi mười chín Yến đã được và mất gì trong tình yêu?


Ngày Yến vừa vào lớp 10 đã có khá nhiều chàng trai để ý, tán tỉnh. Yến nhận lời yêu Đức, cậu bạn cùng lớp. Có một điều lạ là Đức mới 16 tuổi mà đã khá sành sỏi trong chuyện quan hệ nam nữ. Đã mấy lần Đức rủ Yến đi nhà nghỉ nhưng bị Yến cự tuyệt chuyện ấy. Đức năn nỉ xin được ‘tạm ứng’ một lần thôi. Cậu còn giải thích rằng “lần đầu chắc sẽ không bị sao đâu”. Yến ngây ngô chấp nhận vì lời nói của người yêu rất có lý. Và còn vì cô cũng muốn tò mò chuyện ấy.

Rồi hai cô cậu làm chuyện người lớn thường xuyên hơn mà không một biện pháp phòng tránh. Hai tháng rồi không có biểu hiện thường kỳ của con gái mà Yến vẫn không mảy may nghi ngờ. Hôm nào cũng vậy, nói là cắp sách đến trường nhưng kỳ thực hai cô cậu bùng tiết đưa nhau đi chơi.

Yến ngây ngô kể với Đức là dạo này thấy trong người khang khác, hay buồn nôn. Đức phì cười: “Không khéo em có em bé rồi cũng nên”. Đức chạy xồng xộc ra hiệu thuốc Tây để hỏi. Cầm cái que thử thai về nhà, Đức hí hửng xem có “sản phẩm” không?

Nhìn hai vạch màu đỏ trên que thử, Đức khẳng định chắc như đinh đóng cột là “dính” rồi. Yến thộn mặt khi nhìn thấy người yêu có vẻ thích thú. Cô không nghĩ là mình mới còn lớp 10 mà cũng có thể mang thai được.

Yến đã sai lầm ngay từ lần đầu tiên quan hệ...


Đức đưa Yến đến bệnh viện để cầu cứu bác sỹ. Dù Yến đã năn nỉ khóc lóc để bác sỹ phá thai nhưng các bác sỹ không đồng ý. Phải có phụ huynh đến thì bệnh viện mới làm việc vì cái thai đã gần 3 tháng rồi mà Yến còn bé, cơ thể lại yếu ớt và mắc chứng yếu tim.

Không còn cách nào khác, Yến đành phải về nói nhỏ với mẹ. Sau khi đã giải quyết xong cái thai, mẹ Yến nghiêm khắc dạy con, cấm không cho con gái được gặp gỡ đi chơi nhăng nhít với Đức nữa. Bà suốt ngày la mắng Yến là con gái hư hỏng mất nết. Cô bé thấy bị tổn thương ghê gớm nên suốt ngày khóc lóc.

Yến vẫn lén tìm gặp Đức nhưng thái độ của cậu ta đã thay đổi hẳn. Đức không còn quan tâm nhiều đến Yến như trước kia nữa. Cậu ta còn mặc nhiên tán tỉnh cô bé khác mà không cần biết thái độ của Yến thế nào. Đức còn nói: “Em có còn gì nữa đâu mà đòi anh”? Yến tát vào mặt Đức hai cái và đó cũng là ngày mối tình đầu của cô kết thúc.

Chia tay rồi, Yến buồn khổ đau đớn trong cảm giác bị bỏ rơi, lại còn bị mẹ xỉ vả. Yến bắt đầu sống buông thả, tuyệt nhiên không còn tin vào tình yêu nữa. Yến xin chuyển sang lớp khác để không còn phải thấy Đức.

Yến chột dạ, đã mất trinh trắng rồi thì bây giờ có gìn giữ cũng chẳng để cho ai cả. Thế nên khi gặp được một người, dù anh ta đã có vợ, Yến vẫn yêu. Nhưng có một điều Yến không mong đợi là lại dính bầu một lần nữa.

Yến cầm tiền của gã người tình đưa, một mình đi đến bệnh viện tư nhân để phá bỏ. Lẽ ra sau khi phá bỏ cái thai, bác sĩ căn dặn không được quan hệ nam nữ ngay. Nhưng đằng này anh ta cứ đòi hỏi, và Yến vẫn “cho” rất hồn nhiên. Yến sợ nếu không chiều lòng người yêu thì một lần nữa người ta sẽ bỏ đi. Những viên thuốc mà bác sỹ kê trong đơn để chống nhiễm khuẩn cũng bị cho vào sọt rác, vì cô nghĩ: “chắc là không cần thiết, uống làm gì cho hại người?”...

Anh ta còn hứa nếu có bầu lần nữa sẽ để Yến sinh con. Anh ta có đủ điều kiện để mua nhà cho hai mẹ con. Thế nên từ khi có lời của người yêu, Yến như được mở cờ trong bụng.


Cô bé lại tiếp tục mắc sai lầm khi nghĩ không còn gì để giữ gìn...


Năm ấy Yến thi trượt tốt nghiệp cấp ba. Cô nghĩ chả cần học hành gì nhiều. Lúc này Yến thấy không phải vội vã uống thuốc tránh thai làm gì nữa. Yến đang trông chờ một kết cục tốt đẹp, đó là một đứa con để hợp thức hóa lời hứa của người tình.

Nhưng con cái là “của” trời cho. Cả một năm sau đấy, hai người thường xuyên gần gũi lại không có biện pháp phòng tránh gì vậy mà vẫn “không có gì”. Nhất là nhiều khi cô còn bị đau ở bụng dưới.

Không chịu được, Yến tìm đến trung tâm tư vấn, bác sỹ chuẩn đoán Yến bị vô sinh vì viêm nhiễm, dính buồng tử cung. Cô sẽ không bao giờ được làm mẹ nữa.

Yến gục ngã ngay tại bàn tư vấn. Cô bé đã khóc rất nhiều nhưng nước mắt đâu thể thay đổi được gì? Bác sỹ ái ngại trước lời khẩn khoản van xin của cô bé: “Giờ cháu phải làm sao đây? Mẹ cháu mà biết chắc giết cháu chết mất”.



Yến đã sai lầm ngay từ lần đầu tiên quan hệ. Cô bé lại tiếp tục mắc sai lầm khi nghĩ không còn gì để giữ gìn. Còn bao nhiêu bạn trẻ có những suy nghĩ nông nổi như Yến? “...Đừng gửi gắm sự an toàn và sức khỏe sinh sản của bản thân cho những phòng khám không đủ tin cậy, không đảm bảo về tay nghề, chuyên môn” chính là điều bác sỹ Dung (bệnh viện Bạch Mai) muốn gửi đến các bạn gái.

0 nhận xét

Đăng nhận xét

Followers

Video Post